Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy. (Ga 21, 4)

Chúa Nhật Tuần III Phục Sinh – Chúa đó (Ga 21, 6)

Thua Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy. ( Ga 21, 4)
“Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy.” (Ga 21, 4)

Chúa Nhật Tuần III – Mùa Phục Sinh – Chúa đó (Ga 21, 4)

Bài đọc 1            Cv 5,27b-32.40b-41

Về những sự kiện đó, chúng tôi xin làm chứng, cùng với Thánh Thần.

Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.

27b Bấy giờ, vị thượng tế hỏi các Tông Đồ rằng : 28 “Chúng tôi đã nghiêm cấm các ông không được giảng dạy về danh ấy nữa, thế mà các ông đã làm cho Giê-ru-sa-lem ngập đầy giáo lý của các ông, lại còn muốn cho máu người ấy đổ trên đầu chúng tôi !” 29 Bấy giờ ông Phê-rô và các Tông Đồ khác đáp lại rằng : “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm. 30 Đức Giê-su đã bị các ông treo lên cây gỗ mà giết đi ; nhưng Thiên Chúa của cha ông chúng ta đã làm cho Người trỗi dậy, 31 và Thiên Chúa đã ra tay uy quyền nâng Người lên, đặt làm thủ lãnh và Đấng Cứu Độ, hầu đem lại cho Ít-ra-en ơn sám hối và ơn tha tội. 32 Về những sự kiện đó, chúng tôi xin làm chứng, cùng với Thánh Thần, Đấng mà Thiên Chúa đã ban cho những ai vâng lời Người.”

40b Bấy giờ, họ cho gọi các Tông Đồ lại và cấm các ông không được nói đến danh Đức Giê-su, rồi thả các ông ra. 41 Các Tông Đồ ra khỏi Thượng Hội Đồng, lòng hân hoan bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Giê-su.

Đáp ca         Tv 29,2 và 4.5-6.11-12a và 13b (Đ. c.2a) 

Đ.Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài,
vì đã thương cứu vớt.

2Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài,
vì đã thương cứu vớt,
không để quân thù đắc chí nhạo cười con.
4Lạy Chúa, từ âm phủ Ngài đã kéo con lên,
tưởng đã xuống mồ mà Ngài thương cứu sống.

Đ.Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài,
vì đã thương cứu vớt.

5Hỡi những kẻ tín trung, hãy đàn ca mừng Chúa,
cảm tạ thánh danh Người.
6Người nổi giận, giận trong giây lát,
nhưng yêu thương, thương suốt cả đời.
Lệ có rơi khi màn đêm buông xuống,
hừng đông về đã vọng tiếng hò reo.

Đ.Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài,
vì đã thương cứu vớt.

11Lạy Chúa, xin lắng nghe và xót thương con,
lạy Chúa, xin phù trì nâng đỡ.
12aKhúc ai ca, Chúa đổi thành vũ điệu.
13bLạy Chúa là Thiên Chúa con thờ,
xin tạ ơn Ngài mãi mãi ngàn thu.

Đ.Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài,
vì đã thương cứu vớt.

Bài đọc 2           Kh 5,11-14

Con Chiên đã bị giết nay xứng đáng lãnh nhận phú quý và uy quyền.

Bài trích sách Khải huyền của thánh Gio-an tông đồ.

11 Tôi là Gio-an, tôi thấy, và tôi nghe tiếng muôn vàn thiên thần ở chung quanh ngai, các Con Vật và các Kỳ Mục. Số các thiên thần có tới ức ức triệu triệu. 12 Các vị lớn tiếng hô :

“Con Chiên đã bị giết nay xứng đáng lãnh nhận

phú quý và uy quyền, khôn ngoan cùng sức mạnh,

danh dự với vinh quang, và muôn lời cung chúc.”

13 Tôi lại nghe mọi loài thụ tạo trên trời, dưới đất, trong lòng đất, ngoài biển khơi và vạn vật ở các nơi đó, tất cả đều tung hô :

“Xin kính dâng Đấng ngự trên ngai và Con Chiên

lời chúc tụng cùng danh dự, vinh quang và quyền năng

đến muôn thuở muôn đời !”

14 Bốn Con Vật thưa : “A-men.” Và các Kỳ Mục phủ phục xuống thờ lạy.

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.

Đức Ki-tô nay đã phục sinh,

chính Người đã tạo thành vạn vật

và xót thương cứu độ loài người. Ha-lê-lui-a.

TIN MỪNG NGÀY HÔM NAY

✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (Ga 21,1-19)

1 Khi ấy, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. 2 Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. 3 Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông : “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp : “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.

4 Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. 5 Người nói với các ông : “Này các chú, không có gì ăn ư ?” Các ông trả lời : “Thưa không.” 6 Người bảo các ông : “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. 7 Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô : “Chúa đó !” Vừa nghe nói “Chúa đó !”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8 Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.

9 Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. 10 Đức Giê-su bảo các ông : “Đem ít cá mới bắt được tới đây !” 11 Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. 12 Đức Giê-su nói : “Anh em đến mà ăn !” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai ?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. 13 Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông ; rồi cá, Người cũng làm như vậy. 14 Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.

15 Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô : “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy hơn các anh em này không ?” Ông đáp : “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Đức Giê-su nói với ông : “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy.” 16 Người lại hỏi : “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không ?” Ông đáp : “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Người nói : “Hãy chăn dắt chiên của Thầy.” 17 Người hỏi lần thứ ba : “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có thương mến Thầy không ?” Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới ba lần : “Anh có thương mến Thầy không ?” Ông đáp : “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự ; Thầy biết con thương mến Thầy.” Đức Giê-su bảo : “Hãy chăm sóc chiên của Thầy. 18 Thật, Thầy bảo thật cho anh biết : lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn.” 19 Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông : “Hãy theo Thầy.”

Đường Vào Thiên Đàng

CHÚA NHẬT TUẦN III PHỤC SINH

(Ga 21,1-19)

Suy Niệm

*Simon Phê rô bảo: “Tôi đi đánh cá đây”. Các ông kia nói rằng: “Chúng tôi cùng đi với ông”. Mọi người ra đi xuống thuyền. Nhưng đêm ấy các ông không bắt được con cá nào.

*Lúc rạng đông, Chúa Giê-su hiện đến trên bờ biển, nhưng các môn đệ không biết là Chúa Giê-su…Chúa Giê-su bảo: “Hãy thả lưới bên hữu thuyền thì sẽ được.”

*Khi các ông lên bờ, thấy có sẵn lửa than, trên để cá và bánh…

Kính thưa cộng đoàn Dân Chúa,

Suy niệm Lời Chúa hôm nay, cho con cảm nhận được rất nhiều điểm mới mẻ về tình yêu của Chúa Giê-su Phục Sinh. Trong bài suy niệm này, con chỉ xin chia sẻ một vài điểm có ảnh hưởng cụ thể đến chính đời sống Đức tin của mình.

Si-mon Phê-rô bảo: “Tôi đi đánh cá đây”. Các ông kia nói rằng: “Chúng tôi cùng đi với ông”. Mọi người đi xuống thuyền. Nhưng đêm ấy các ông không bắt được con cá nào.

Trong hoàn cảnh không còn Thầy ở với mình, các môn đệ tụ họp lại với nhau vì sợ người Do Thái. Nhưng người đứng đầu lại là một kẻ đã chối Thầy. Vậy mà khi thánh Phê-rô nói: “Tôi đi đánh cá đây”. Các ông kia nói rằng: “Chúng tôi cùng đi với ông”. Nghe lời đối đáp của Phê-rô và các môn đệ cho con cảm nhận được tình cảm chân thành huynh đệ của các môn đệ.

Thánh Phê-rô mặc dù đã công khai chối Thầy, nhưng không phải vì thế mà ông lẩn tránh cộng đoàn, mặc cảm tội lỗi. Ông vẫn ở cùng anh em của mình và vẫn giữ vai trò của người trưởng nhóm, thay mặt Thầy. Có lẽ vì trong đêm chối Thầy, ông đã gặp được ánh mắt nhân từ của Thầy. Ánh mắt đầy lòng thương xót không một chút trách móc của Thầy đã làm ông nhớ lại: “Si mon, Si mon, kìa satan đã xin được sàng anh như người ta sàng gạo. Nhưng Thầy đã cầu nguyện cho anh để anh khỏi mất lòng tin. Sau khi trở lại con phải củng cố Đức tin của anh em con”.(Lc 22,31-33). Các môn đệ khác cùng ngỏ lời đi đánh cá với ông Phê-rô; cho thấy sự tôn trọng và gắn kết huynh đệ của các môn đệ. Mặc dù suốt đêm không đánh bắt được gì, nhưng họ vẫn không một lời than trách kêu ca. Điểm suy tư này, con muốn bày tỏ với các anh chị em trong Đạo quân ánh sáng về: ‘Vai trò của người đứng đầu Nhà Chúa Cha’. Người đứng đầu này, xem ra chẳng còn một chút vị thế và uy tín nào.  

Nhưng người vẫn trung thành làm theo Thánh Ý của Thiên Chúa. Và có những anh chị em cùng đồng hành với ngài. Tất cả đều không quản bao khó khăn vất vả, bị từ chối, sỉ nhục, hắt hủi; chỉ mong chu toàn được Thánh Ý của Thiên Chúa.

Đây là bài học hiệp nhất và trung thành cho tất cả những ai đang bước theo Chúa, trong Đạo quân ánh sáng với sứ mạng: Loan báo Tin Mừng, chữa lành và trừ quỷ.

*Lúc rạng đông, Chúa Giê-su hiện đến trên bờ biển, nhưng các ông không biết là Chúa Giê-su…Chúa Giê-su bảo: “Hãy thả lưới bên hữu thuyền thì sẽ được”.

Những ai sống bằng nghề chài lưới trên biển, thì mới cảm thấu được tâm trạng của các môn đệ vào lúc này. Người ngư dân lão luyện cũng như mới bước vào nghề, đều thuộc hai nguyện lý thiên nhiên này: chiều gió thổi từ đất liền ra biển, đây là thời gian ngư dân rôn ràng căng buồm rời bến ra khơi. Sáng gió thổi từ biển vào đất liền là lúc ngư dân phấn khởi vui vẻ cho thuyền vào bờ. Sẽ có những huyên náo nhộn nhịp diễn ra của các ngư dân với các thương lái. Vì thế, khi thấy bình mình ló rạng, mặt trời lên cao mà lưới sạch thuyền nhẹ tênh thì tâm trạng người ngư dân buồn phiền và lòng rối như tơ vò, bao câu hỏi khó khăn hiện lên trong đầu làm họ mệt mỏi, hờ hững buông mái chèo chán nản đưa thuyền vào bờ. Chính trong tâm trạng này mà các môn đệ không nhận ra Chúa.

“Hãy thả lưới bên hữu thuyền thì sẽ được”. Các ông liền thả lưới và không kéo nổi lưới lên, vì đầy cá.  

Chúa hiện đến với các môn đệ trên bờ biển cho chúng ta cảm nhận được rằng: Trong những lúc tăm tối nhất của cuộc đời, hoàn cảnh và con người như quay lưng lại với chúng ta, đẩy chúng ta vào bước đường cùng. Chính lúc đó, Chúa đến và nâng đỡ chúng ta: “Dù cha mẹ có bỏ con đi nữa thì hãy còn có Chúa đón nhận con”.(Tv 26,10).

Khi các ông lên bờ, thấy có sẵn lửa than, trên có để cá và bánh. Hình ảnh này cho chúng ta thấy Đức Giê-su khi còn ở với các môn đệ và Chúa Giê-su Phục Sinh là một. Một Thiên Chúa tràn đầy tình thương. Con xin được phép dùng những ca từ của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn để nói về một Thiên Chúa yêu thương trung thành:

Tình ngỡ đã phôi pha. Nhưng tình vẫn còn đầy.

Người ngỡ đã đi xa, nhưng người vẫn quanh đây.

Tình ngỡ chết trong nhau. Nhưng tình vẫn rộn ràng.

Người ngỡ đã quên lâu. Nhưng người vẫn bâng khuâng.

Con xin tạ ơn Thiên Chúa. Amen.

Jesus, I love You!
Jesus, I trust in you!

Free counters!

Leave a Reply